Site icon Nguyện Ước

Người mẹ lưng còng đã đứng thẳng trở lại nhờ phương pháp đặc biệt

Người mẹ lưng còng đã đứng thẳng trở lại nhờ phương pháp đặc biệt

Mẹ chị Hà đã có thể đứng thẳng trở lại nhờ một phương pháp đặc biệt

Người mẹ tảo tần cả đời vất vả ngược xuôi nuôi con khôn lớn, đến khi về già thì lưng còng, bệnh tật, ốm đau… nhưng rồi điều kỳ diệu đã đến với mẹ.

Mẹ tôi là một người phụ nữ đặc biệt trong con mắt của chị em chúng tôi. Bởi ở mẹ có đủ những đức tính tốt đẹp mà ai cũng phải kính trọng. Từ bé tôi đã ước, lớn lên chỉ cần như mẹ là đủ rồi. 

Mẹ tôi tên là Đỗ Thị Mậu, sinh năm 1948, quê gốc ở Hà Nam. Năm nay mẹ 74 tuổi rồi nhưng làn da không giống như những người cao tuổi thường có. Da mẹ khỏe, hồng hào, ít nếp nhăn. Nghe giọng nói và ngoại hình của mẹ không ai đoán được tuổi chính xác.

Thực ra cách đây 6 năm thì nhìn mẹ không được như thế này, lưng mẹ còng, lại còn mang đủ thứ bệnh tật; cũng may nhờ một cơ duyên đặc biệt nên mẹ mới có thể thay đổi hoàn toàn như hiện nay.

Mẹ một đời vất vả, là tấm gương cho con cái soi mình

Xin kể một chút về gia đình tôi. Tôi là chị cả trong bốn anh chị em. Từ bé xíu (9 tháng tuổi) tôi đã ở với bà ngoại vì mẹ đi học xa nhà. Lúc mẹ đang học Đại học Thương nghiệp tại Hà Nội thì ba mẹ lấy nhau và sinh ra tôi. Ba tôi theo nghiệp binh nên tuy đất nước đã hòa bình nhưng ba vẫn bôn ba khắp nơi.

Tôi ở với bà đến khi 6 tuổi đi học thì lên ở với mẹ. Vì ở với bà từ nhỏ nên tôi thân với bà hơn mẹ. Một nách nuôi 4 đứa con nhỏ, mẹ đâu còn thời gian gần gũi, có lúc tôi nghĩ mẹ không hiểu tôi. Ban ngày mẹ đi làm ở cơ quan, tối về dệt len xuất khẩu, còn nhận bóc lạc… Ba tôi thì đi biền biệt mấy năm mới về một lần, hết biên giới Tây Nam, đến giúp bạn Lào, Campuchia. Đến năm 1987, cả gia đình tôi chính thức vào Nam đoàn tụ.

Những năm tháng khó khăn, mẹ vừa vào vai người mẹ tảo tần, vừa vào vai người cha mạnh mẽ để lo cho gia đình và nuôi dạy con cái. Mẹ không để chúng tôi bị thiếu thốn về tinh thần cũng như vật chất, dù nhà không khá giả gì. 

Tôi rất kính phục mẹ về nghị lực vượt khó; sự chu đáo cho gia đình nội ngoại hai bên; sự tinh tế trong giao tiếp, trong cuộc sống; sự nhẫn nhịn, chịu thương chịu khó, tinh thần lạc quan, luôn suy nghĩ tích cực. Chưa bao giờ tôi thấy mẹ buồn, phàn nàn hay than vãn về bất cứ điều gì. Mẹ luôn quyết đoán và đưa ra chọn lựa…

Chị em tôi biết lễ nghĩa cũng là nhờ mẹ dạy dỗ

Mẹ chị Hà là người phụ nữ truyền thống đức hạnh

Chị em tôi nhiều lần nói với mẹ:

– Trước đây mẹ dạy chúng con thế nào mà hay thế, giờ tụi con mới được như ngày nay. Trong gia đình, chị em đều hiếu thuận với cha mẹ, yêu thương và biết lo cho nhau. Ra ngoài xã hội dù làm bất kỳ công việc gì, ở đâu cũng được mọi người quý trọng vì luôn biết nghĩ đến người khác trước.

Bà thông gia, là mẹ của em dâu tôi đã nói:

– May phước cho con tôi được làm dâu nhà bà. Ở nhà bà, cháu ngoan hơn và tâm tính cũng tốt hơn.

Còn bà thông gia, mẹ chồng của em gái tôi là một gia đình người Nam không ưa thích người Bắc, nhưng từ khi em tôi về làm dâu thì họ rất mực yêu quý. Em ấy không những biết lo cho gia đình nhỏ của mình mà còn luôn lo lắng cho cha mẹ chồng, anh chị em, cháu bên chồng.

Mẹ tôi thì luôn coi con rể, con dâu như con trong nhà; thậm chí có vấn đề gì thì mẹ góp ý, chia sẻ giống như con mình. Chúng tôi nhờ có mẹ nên cuộc sống yên bình và hạnh phúc nhiều hơn.

Quá trình chữa bệnh cho mẹ

Mẹ tôi do phải gánh nặng nhiều nên cái lưng mỗi ngày một còng xuống. Thêm các bệnh: thần kinh tọa, hở van tim, thoái hóa cột sống… khiến mẹ đau đớn, sức khỏe giảm sút. Bác sĩ cho biết:

– Đốt xương khiến lưng bà bị còng xuống, hình ảnh đốt xương chụp đã rất mờ, tuổi này không mổ được. Nếu máu không nuôi được là liệt toàn thân.

Tôi đã bị sốc, cảm giác như phải chịu bó tay trước căn bệnh của mẹ. Dù đau buồn nhưng tôi vẫn cố gắng tìm mọi biện pháp. Đầu tiên là vật lý trị liệu. Tuy kéo giãn khiến mẹ đỡ đau lúc ấy nhưng rồi lại đau trở lại, hầu như không cải thiện nhiều.

Thời gian đó bố tôi đang tìm hiểu để học môn Nhân điện, Diện chẩn. Tôi chở bố đi, rồi bản thân cũng học. Học xong tôi áp dụng chữa bấm huyệt, hơ nhang ngải cứu cho cả nhà. Hết làm cho bố, lại làm cho mẹ. Sau đó tôi chỉ cho mẹ, mẹ lại làm cho tôi. Về sau mẹ còn đi giúp những người khác. 

Cả nhà tôi tự điều trị cho nhau như thế được ba năm, nhưng hiệu quả chỉ được giai đoạn đầu. Mẹ tôi kết hợp uống thực phẩm chức năng, tuy có khỏe lên đôi chút nhưng cái lưng gù và cơn đau vẫn không dứt. Cho đến một ngày…

Hơ nhang ngải cứu (ảnh minh họa dongynhannghia.com)

Cơ duyên đặc biệt

Tôi và mẹ thường hay dùng phương pháp Diện chẩn đi giúp đỡ người khác. Trong số đó có chị Hường đã bị thay hết cột sống, đau đớn và mất ngủ thường xuyên. Tuy nhiên biện pháp hơ nhang ngải cứu này chỉ có tác dụng ban đầu chứ không trị tận gốc được bệnh. Vì vậy chị Hường cũng ngủ được mấy tiếng một ngày trong giai đoạn đầu, nhưng về sau thì không còn tác dụng nữa.

Bẵng đi một tháng, tôi quay lại nhà chị thì vô cùng ngạc nhiên vì thấy chị không nằm một chỗ mà đang đi lại trong nhà. Tôi thắc mắc hỏi chị: “Dạo này trông chị khỏe ra nhỉ?” Chị nói: “Hà ngồi xuống đây, chị cho em xem cái này”.

Vậy là chị mở cho tôi xem video “Đại Pháp hồng truyền”. Chị nói mới tập Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) được 1 tháng mà sức khỏe đã thay đổi rõ rệt. Chị rất quý hai mẹ con tôi nên gửi tặng cho mẹ tôi đĩa CD hướng dẫn, mong hai mẹ con cùng tập. Không ngờ chính môn tập này đã đem điều kỳ diệu đến cho đại gia đình tôi.

Người mẹ lưng còng của tôi đã có thể đứng thẳng trở lại

Bác Mậu đang đọc sách Chuyển Pháp Luân

Về nhà tôi kể cho mẹ nghe điều đã xảy ra với chị Hường. Lúc ấy đầu đĩa nhà tôi bị hỏng, chị Hường biết được liền cho con trai mang đầu máy mới tinh đến. Mẹ tôi nói: “Chị ấy tốt thế, chắc môn này tốt lắm mới mua đầu máy mới cho mình”.

Từ đó, người mẹ lưng còng của tôi bắt đầu tập theo đĩa, rồi đọc sách. Mỗi ngày tôi thấy mẹ khỏe ra và thay đổi rất nhiều về ngoại hình. Sau đó, mẹ tìm ra công viên gần nhà, thấy có nhóm tập Pháp Luân Công. Mẹ bảo: “Tớ mới tập bài này, mọi người cho tớ tập cùng nhé?”

Mẹ rất chăm chỉ tập, cả sáng, chiều, tối. Rồi mẹ mua một cái đài, ra công viên buổi sớm, có một mình mẹ cũng tập. Sức khỏe của mẹ chuyển biến rõ rệt, không chỉ các bệnh đều khỏi mà cái lưng còng gập bao năm qua khiến mẹ mặc cảm không muốn đi đâu thì nhờ tập Pháp Luân Công nó dần dần thẳng lại lúc nào không hay.

Sức khỏe của mẹ cải biến nhanh chóng

Mẹ còn tham gia vào đội trống lưng, một tuần 3 buổi, tôi chở mẹ đi tập. Mỗi lần tập 3 – 4 tiếng, vừa phải thuộc bài, vừa tập chuẩn động tác nhưng có bao nhiêu bài mẹ thuộc và đánh được hết.

Hai mẹ con chị Hà tham gia vào đội trống lưng

Nhiều lần đi tập tại các tỉnh xa mấy chục cây số, hay các buổi biểu diễn nhân ngày hội Đại Pháp tôi đều chở mẹ sau xe máy. Chặng đường dù dài hay phải diễu hành, vừa đeo trống eo lưng vừa đánh… mẹ cũng không hề kêu mệt. Người bình thường khỏe mạnh cũng không dễ làm được điều đó mà không mệt. Vậy mà người mẹ 74 tuổi của tôi vẫn sung sức. Hôm sau, mẹ vẫn dậy sớm tập, ngày nắng cũng như ngày mưa không nghỉ.

Tâm trạng của mẹ lúc nào cũng vui vẻ. Người mẹ lưng còng trước chỉ quanh quẩn sau cửa thì nay mạnh dạn đi khắp nơi, xuất hiện trước công chúng vui vẻ, lạc quan. Tất cả những thay đổi ấy đều là nhờ mẹ tập luyện Pháp Luân Công.

Cả nhà tôi đều được hưởng phúc từ Đại Pháp

Mẹ cũng nói với bố: “Cả cuộc đời này, tôi chưa đọc cuốn sách nào hay đến thế!” Ý mẹ muốn nói cuốn Chuyển Pháp Luân – cuốn sách chính chỉ đạo tu luyện Pháp Luân Công. Mẹ tôi tuy là người phụ nữ có nhiều đức tính tốt đẹp nhưng so với tiêu chuẩn của người tu luyện thì còn cách xa. Nên từ ngày mẹ đọc sách, hiểu được mình cần buông bỏ điều xấu gì và mẹ đã thay đổi rất nhiều.

Chính vì thấy mẹ thay đổi rõ rệt về sức khỏe và tâm thái nên tôi cũng bước vào tu luyện. Giờ cả nhà tôi hơn chục người gồm: anh chị em, con cái, các cháu đều tu luyện Đại Pháp. Gia đình chúng tôi thật sự là một trường tu luyện thuần thiện, hòa ái. 

Mọi thành viên đều có trách nhiệm giúp đỡ nhau, chia sẻ cùng đề cao và sống tốt hơn nữa. Ba tôi cũng nhờ trường năng lượng thuần chính này mà khỏe hơn rất nhiều. Ba đã 85 tuổi, vốn rất yếu, chỉ nằm một chỗ, huyết áp cao, đi viện quanh năm, thì nay sức khỏe ổn định, da dẻ hồng hào…

Bác Mậu đang luyện bài công pháp số 5 của Pháp Luân Công

Cho ba mẹ nhiều tiền không bằng cho ba mẹ sức khỏe

Con cái đều mong cha mẹ mình khỏe mạnh lúc về già. Nhưng tuổi già sức yếu nên bệnh tật phát sinh là điều khó tránh khỏi. Tôi đã chứng kiến những người bạn của mình tất tả nuôi bố mẹ già bệnh tật, nhất là các cụ bị liệt. Đủ thứ đổ lên vai nên tâm lý con cái khó giữ vững, sự khó chịu trong tâm là khó tránh khỏi.

Nhìn lại hoàn cảnh nhà tôi, 6 năm nhờ tập luyện Pháp Luân Công, từ các em nhỏ đến mẹ già không phải mất viên thuốc nào. Có sức khỏe, lại có được cuộc sống bình yên, an nhàn, dù cha mẹ đều già, đó chẳng phải là hạnh phúc lớn nhất sao? Tôi nghĩ rằng cho cha mẹ tiền vàng cũng không bằng cho cha mẹ sức khỏe. 

Không chỉ riêng mẹ tôi, nhiều người tu Pháp Luân Công cũng có những trải nghiệm thần kỳ cho riêng mình, tâm tính đề cao, sức khỏe cải biến… những điều khó thấy khó tin mà giới tu luyện hay nói tới thì đều có thể xuất hiện, chỉ cần bản thân chân chính thực tu.

Người mẹ lưng còng của tôi nay đã có thể đứng thẳng trở lại, đây chính là minh chứng cho sự siêu thường của Đại Pháp. Bạn đọc muốn tìm hiểu thêm về câu chuyện của mẹ tôi thì xin cứ liên hệ với tôi (Trần Hà) qua số điện thoại 0989.795.487. Hoặc các bạn quan tâm đến học Pháp Luân Công có thể vào link https://hocphapluancong.com để được hướng dẫn cụ thể về pháp môn này.