Người con dâu giữ tròn đạo hiếu ngay cả khi đối mặt với cái chết
Dù đứng trước cái chết, người con dâu vẫn giữ tròn đạo hiếu của mình, kiên định bảo vệ danh tiếng cho mẹ chồng, gia đình, tổ tiên.
Vào triều đại nhà Thanh (1850-1876), có một người phụ nữ hiếu Đạo, hết lòng chăm sóc mẹ chồng. Sau đó, một bi kịch xảy ra khiến cô bị buộc tội oan uổng. Cuối cùng, nhờ sự sáng suốt nhạy bén của quan tòa, cô đã được minh oan.
Nội dung chính
Lòng hiếu thảo là một mỹ đức trong văn hóa truyền thống
Trong văn hóa truyền thống, lòng hiếu thảo (chữ Hán 孝, xiào) là một đức tính tốt đẹp, được biểu thị bằng sự kính trọng đối với cha mẹ và người lớn tuổi, bao gồm cả tổ tiên của gia đình.
Nhìn chung, lòng hiếu thảo có nghĩa là chăm sóc cha mẹ tốt; hơn thế nữa, không chỉ là đối xử tốt với cha mẹ tại nhà mà còn ở ngoài nơi công cộng. Như vậy sẽ giữ gìn sự uy nghiêm cho cha mẹ và tổ tiên của gia đình.
Lòng hiếu thảo không chỉ là một mỹ đức trong nền văn hóa Trung Quốc, nó cũng được xem trọng trong các nền văn hóa cổ xưa khác trên thế giới. Vào thời xưa, giá trị gia đình được đặt lên trên sự ích kỷ cá nhân.
Câu chuyện sau đây diễn ra trong bối cảnh mà giá trị đạo hiếu rất thịnh hành trong xã hội Trung Quốc.
Mẹ chồng tự tử vì xấu hổ
Một người phụ nữ hiếu đạo hàng ngày chăm sóc mẹ chồng. Cô thường quét sân và nấu ăn. Người phụ nữ rất chân thành và có tấm lòng nhân hậu đối với mẹ chồng. Mỗi sáng, cô đều đến thăm phòng mẹ chồng, bày tỏ lòng thành kính. Cô đặt một chậu nước trên bàn để mẹ chồng rửa mặt, cùng với hai quả trứng đã nấu chín. Người phụ nữ vẫn làm như vậy đều đặn mỗi ngày.
Một buổi sáng, người phụ nữ vào phòng như thường lệ; cô nhìn thấy một đôi giày nam dưới giường của mẹ chồng. Quá bất ngờ, cô lặng lẽ rời khỏi phòng và đóng cửa lại. Biết con dâu đã đi vào nhìn thấy đôi giày, người mẹ chồng không chịu nổi sự xấu hổ và treo cổ tự tử.
Khi hay tin về cái chết của người mẹ chồng, trưởng thôn đã tố cáo con dâu sát hại mẹ chồng. Nếu lúc này người phụ nữ nói ra những gì mình đã thấy, cô ấy có thể chứng minh bản thân vô tội. Nhưng là một người con dâu rất hiếu thảo, cô không muốn làm tổn thương đến nhân phẩm của gia đình, tổ tiên. Cô quyết định im lặng, không tiết lộ chuyện về mẹ chồng.
Kết quả, người phụ nữ đã bị buộc tội không một lời biện bạch. Quan tòa đã xét xử vụ án này theo đúng luật; không lâu sau đó, người phụ nữ bị đưa vào trại giam.
Vị quan tòa công tâm
Sau một thời gian trôi qua, vị quan tòa cũ được thay thế bởi một người mới rất được kính trọng, ông Trương. Ông Trương muốn làm quen với nơi vừa nhậm chức, nên đã lần giở lại những vụ án cũ. Trong đó có trường hợp của người phụ nữ hiếu thảo bị buộc tội giết mẹ chồng.
Ông cảm thấy có điều gì đó không đúng. Sau khi thăm người phụ nữ trong phòng giam, nhìn thấy vẻ mặt điềm tĩnh và tinh tế của cô, ông kết luận: “Người phụ nữ này trông không giống một tội phạm có khả năng giết mẹ chồng của mình”.
Ông Trương liên tục thẩm vấn người phụ nữ. Cô vẫn kiên quyết nhận hành vi phạm tội về mình. Cô nói: “Tôi chịu trách nhiệm. Thưa ngài, tất cả những gì tôi cầu xin là một cái chết nhanh chóng.”
Dù người phụ nữ khẳng định thế nào, ông Trương vẫn tin rằng cô ấy vô tội: “Trái tim và lương tâm của tôi mách bảo rằng cô ấy vô tội”. Vị quan tòa quyết định giúp người phụ nữ tìm lại sự công bình.
Kế hoạch của vị quan tòa để giúp người phụ nữ
Vị quan tòa nghĩ ra một cách. Trong văn phòng của ông, có một nhân viên (thừa phát lại) có vợ là người khá cứng rắn, vô lý, thô lỗ và hách dịch. Cô vợ đó nổi tiếng là một người vợ dữ dằn như hổ. Ông Trương đã gọi cho người đó lại và nói với anh ta: “Có một việc mà tôi yêu cầu anh phải giải quyết ngay lập tức. Thế chỗ của tôi và đi đến quận lân cận. Nhưng mà, trước tiên hãy về nhà thay quần áo; nhanh chóng trở lại nhận nhiệm vụ.”
Ông Trương biết rằng sẽ không phải là một nhiệm vụ dễ dàng đối với người này vì biết tính khí nóng nảy của vợ anh ta.
Cuối cùng, vị này cũng quay lại được văn phòng, thay trang phục và vượt qua “móng vuốt như hổ dữ” của vợ mình. Ông Trương, đã đoán trước kết quả, nói với người này bằng giọng trách mắng: “Anh ở nhà lâu như vậy mà bây giờ mới về, làm chậm trễ việc quan trọng này. Anh có dám bắt giam vợ mình không?”. Anh ta gật đầu, nín thở ra lệnh bắt giam người vợ hung dữ của mình. Ông Trương đề nghị rằng cô ấy nên được đưa vào phòng giam cùng với người phụ nữ hiếu thảo.
Người phụ nữ giữ tròn đạo hiếu được minh oan
Mặc dù người vợ đó dữ dằn, bất cần, thô lỗ và hách dịch, nhưng cô vô tội. Vì vậy, ngày này qua ngày khác, cô liên tục chửi bới và phản đối sự bất công xảy ra với mình. Cô chửi bới đến náo loạn cả nhà tù, không để ai được yên một chút.
Một hôm, người phụ nữ hiếu thảo bị nhốt cùng buồng với người vợ của người nhân viên không chịu được nữa bèn kêu lên: “Dưới trời ai chẳng có nỗi oan! Mặc dù không phạm tội, tôi vẫn phải đối mặt với một tội danh nghiêm trọng và khó khăn như vậy mà không nói một lời. Vấn đề của cô là rất tầm thường; hãy nghỉ ngơi một lát và đừng chửi nữa!”
Ông Trương đã chỉ định sẵn một người ngồi bên ngoài, ngay dưới cửa sổ phòng giam. Người đó đã báo lại cho ông Trương về cuộc trò chuyện giữa hai người phụ nữ. Ông Trương rất hài lòng khi biết được nội dung cuộc trò chuyện.
Ngay sau đó, ông gọi đồng thời cả hai người phụ nữ đến đối chất. Ông đã hỏi người phụ nữ hiếu thảo rằng cô ấy giải thích như thế nào về câu nói của mình với vợ anh chàng thừa phát lại trong nhà giam. Người phụ nữ biết rằng cô không thể che giấu sự thật được nữa; vì vậy cô đã giải thích hoàn cảnh thực sự cho quan tòa.
Lời kết
Người xưa nói: “Trời giúp người xứng đáng”. Ông Trương không có quan hệ họ hàng với người phụ nữ hiếu thảo này. Tuy nhiên, trái tim ông đã rung động, và lý trí của ông nhận ra rằng cô vô tội. Ông cảm thấy nhiệm vụ của mình là phải tìm cách minh oan cho cô.
Câu chuyện của người phụ nữ giữ tròn đạo hiếu khiến nhiều người cảm động. Ngay cả khi đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết, cô vẫn không dao động tấm lòng hiếu thảo của mình.
Nguồn: Nspirement
Xem thêm: