Tham luyến sắc dục là ngọn nguồn của phiền não
Hai câu chuyện dưới đây cho thấy người thường cũng vậy, người tu luyện cũng vậy, nếu tham luyến sắc dục vi phạm thiên lý, ắt sẽ gặt hậu quả.
- Tâm sắc dục là thanh kiếm hủy hoại phúc báo của con người
- Nếu có thể coi nhẹ được tâm sắc dục thì tránh được rất nhiều tai họa
- ‘Tránh sắc như tránh tên’, sắc dục là thanh kiếm hủy hoại con người
Nội dung chính
Quỷ hồn bảo hộ Lâm tú tài
Thời xưa ở Sơn Đông có vị tú tài tên Lâm Trường Khang; tuổi đã tứ tuần nhưng mãi vẫn chưa thi đỗ cử nhân. Một ngày nọ, ông đang suy tư không muốn tiếp tục theo đuổi con đường khoa cử nữa thì đột nhiên nghe bên tai cất cao giọng: “Đừng nản lòng”.
Tú tài kinh ngạc hỏi: “Ai vậy?”
Ông chỉ nghe thấy giọng nói đó đáp lại: “Ta là quỷ hồn chốn âm gian. Mấy năm nay ta vẫn luôn ở bên cạnh bảo hộ ngài, bảo vệ ngài.”
Lâm tú tài bảo quỷ hồn hiện hình cho ông xem nhưng nó từ chối.
Lâm tú tài yêu cầu liên tiếp bốn lần nhưng quỷ hồn nói: “Tiên sinh muốn nhìn thấy tôi thì cũng được thôi; chỉ là khi nhìn thấy tôi thì tiên sinh đừng sợ nhé.”
Tú tài tỏ vẻ đồng ý. Quỷ hồn lập tức hiện ra trước mặt tú tài, toàn thân đầy máu và nói: “Tôi là một thường dân ở huyện Lam Thành. Một người họ Trương ở huyện Dịch đã hại chết tôi; thi thể tôi bị đè bên dưới tảng đá ngoài cổng thành phía Đông. Tiên sinh sau này sẽ làm huyện lệnh huyện Dịch nên tôi thường đi theo phục dịch tiên sinh; mong rằng sau này tiên sinh sẽ giúp tôi phá giải án oan”.
Công danh đến muộn, chỉ vì tham luyến sắc dục
Oan hồn nói với Lâm tú tài là vào năm nào ông sẽ đậu kỳ thi hương và năm nào ông sẽ đỗ tiến sĩ; nói xong thì biến mất. Quả nhiên năm đó Lâm tú tài đã đậu kỳ thi hương. Tuy nhiên, ông đã không thi đỗ trong kỳ thi tiếp theo.
Lâm tú tài than rằng: “Một quỷ hồn làm sao có thể biết hết công danh sự nghiệp nơi thế gian!”.
Lời còn chưa dứt thì trong không trung một giọng nói vang lên: “Bản thân tiên sinh có hành vi không đoan chính chứ không phải là tôi nói sai. Vào ngày đó tháng đó, tiên sinh đã tư thông tình cảm với một góa phụ, may mà không có mang thai. Không người nào trên thế gian biết được chuyện này nhưng âm gian đã ghi lại việc ác của tiên sinh. Tuy tiên sinh đã được tha tội; nhưng hai khoá thi sau vốn đều đỗ đạt lại bị kéo dài thêm.
Hối cải và quy chính nên sự nghiệp ắt thành
Lâm tú tài thất kinh, quả là Thần linh đều biết và ghi chép lại mọi chuyện trên thế gian. Bắt đầu từ lúc đó Lâm tú tài thành tâm hối cải, nói năng cẩn trọng, khiêm nhường và cự tuyệt sắc dục, luôn luôn tu thân. Sau này ông đỗ đạt hai khoa thi mà trước kia không qua; ông đỗ tiến sĩ và nhận chức huyện lệnh huyện Dịch. Sau khi nhậm chức, ông lập tức đi tuần trong thành. Ông nhìn thấy một tảng đá ở cổng thành phía Đông; bèn ra lệnh lật tảng đá lên, quả nhiên thấy một thi thể. Lâm tiến Sĩ lập tức truyền lệnh bắt người họ Trương tới thẩm vấn. Họ Trương kể lại chi tiết quá trình mình giết người từ đầu đến cuối, sau này y bị trừng phạt theo pháp luật.
Khảo nghiệm tâm sắc dục để chọn đệ tử
Hứa Tôn – tổ sư của Tịnh Minh đạo, phái Lư Sơn ở vùng Tinh Dương, nước Tấn vào năm Thái Khang thứ nhất (266 – 420 SCN) là đệ tử của Ngô Mãnh chân quân. Thời đó vùng Giang Đông có rất nhiều hang rắn. Ngô Mãnh định diệt rắn, bèn chọn ra hơn một trăm đệ tử cùng đi. Khi đến Cao An, Ngô Mãnh lệnh cho đệ tử chuẩn bị một trăm cân than củi, sau đó dùng thước đo và chặt thành những que than có chiều dài bằng nhau rồi đặt chúng lên Đạo đàn.
Đến tối toàn bộ những que than này biến thành những thiếu nữ mặc y phục trắng, lũ lượt chạy tới trước mặt các đệ tử của Ngô Mãnh ong bướm lả lơi. Tờ mờ sáng hôm sau, Ngô Mãnh đi kiểm tra xem các đệ tử của mình thế nào thì thấy rằng không có một người nào mà trên y phục không vướng bụi than. Tuy nhiên, duy chỉ có y phục của Hứa Tôn là không bị đen bẩn.
Diệt được tâm sắc dục chính là diệt được yêu ma
Ngô Mãnh đã dẫn theo Hứa Tôn đến Liêu Giang, nơi có hang của con rắn lớn, dò la động tĩnh. Khi con rắn lớn bò ra khỏi hang; Hứa Tôn chân đạp thế thất tinh, tay cầm kiếm sắc dẫm lên đầu nó, múa kiếm giết chết con rắn. Quả nhiên những đệ tử khác vì tham luyến sắc dục nên không có năng lực trừ ma. Do đó người tu đạo nếu không đoạn dục thì ác nghiệp quấn thân, không thể tu được nữa.
Tham luyến sắc dục chính là tử quan của người tu Đạo
Tương truyền, có một vị tăng nhân trẻ tuổi hỏi Phật Thích Ca Mâu Ni rằng: “Những phụ nữ ngoài xã hội, chúng ta nên mang thái độ như thế nào để đối đãi với họ?”
Phật Thích Ca Mâu Ni đáp: “Tốt nhất là tránh họ, không nên nhìn họ; nếu không thể tránh họ, thì cần xem như không nhìn thấy họ, không nên nói chuyện với họ; nếu vẫn không thể không nói chuyện, thì khi nói chuyện với họ nhất định phải có tâm thuần khiết; nên nghĩ rằng mình đã xuất gia, giống như hoa sen mọc giữa đám bùn mà không bị ô uế; mà hoa sen thì cần thanh tĩnh không dơ bẩn. Sắc dục là ngọn nguồn tội ác nơi thế gian; người xuất gia cần sống với thân tâm thanh tịnh trong sạch. Gặp phụ nữ lớn tuổi thì coi như mẹ mình; gặp phụ nữ nhiều tuổi hơn thì coi như chị gái mình; gặp phụ nữ ít tuổi hơn thì coi như em gái mình mà đối đãi”.
Dục vọng của con người là vô cùng vô tận. Nếu một người không học được biết đủ, không tu tỉnh lại bản thân; chỉ mải chạy theo hưởng thụ dục vọng thì sẽ có ngày danh mất, thân tàn. Người xưa đều coi vấn đề tham luyến sắc dục rất nghiêm trọng. Cho nên, bất luận người nào muốn tránh được tai họa, khổ đau thì nhất định phải coi nhẹ, phải giới cấm ở vấn đề sắc dục.
Tổng hợp
Nguồn minhhui.org