Người ta khi tới thế gian này rốt cuộc có kiếp trước, kiếp sau không? Câu chuyện chân thực về danh nhân lịch sử Vương Dương Minh dưới đây sẽ là lời nhắc nhở cho mỗi chúng ta về kiếp luân hồi.
Luân hồi chuyển kiếp: Bằng chứng khoa học xác minh là chân thậtLuân hồi tái sinh: Gặp lại người ...
Trong cuộc sống, có người làm việc tốt nhưng thường xuyên bị ức hiếp. Trái lại, một số lưu manh côn đồ hành ác lại không bị báo ứng. Trên bề mặt giống như họ đang sống thoải mái vậy. Một số người cho đó là bất công; oán trách “ông Trời không có mắt”, “Thần linh không có mắt”. ...
Trong “Khổng Tử thế gia” của bộ “Sử ký”, Tư Mã Thiên ghi lại cuộc trò chuyện giữa Tử Lộ và vị ẩn sĩ Kiệt Nịch. Khi biết Tử Lộ là học trò yêu của Khổng Tử, Kiệt Nịch nói: “Thiên hạ như nước chảy cuồn cuộn đều thế cả. Vả lại, ông theo một kẻ sĩ lo tránh người ...
Tư tưởng trung dung của Khổng Tử không chỉ là kim chỉ nam trong đối nhân xử thế, mà còn là quy luật để vạn vật vận hành ổn định trong trạng thái hài hòa nhất.
Khổng Tử giảng: "Sĩ chí vu đạo, nhi sỉ ác y ác thực giả, vị túc dữ nghị dã." Nghĩa là, kẻ sĩ lập chí học Đạo mà lại xấu hổ vì áo quần thô sơ, cơm ăn đạm bạc thì không đủ tư cách để cùng bàn luận đạo lý.
Khổng Tử có nói trong "Luận Ngữ" rằng: "Tri chi vi tri chi, bất tri vi bất tri, thị tri dã." Nghĩa là: Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, ấy mới là biết.
Tăng Quốc Phiên từng nói, kẻ sĩ cần phải ‘hữu chí - hữu thức - hữu hằng’ - có chí hướng, có tri thức, có sự bền bỉ; ba điều này, thiếu một cũng không được.
Lưu bạch - chừa lại khoảng trống, là một thủ pháp nghệ thuật đặc biệt của hội họa truyền thống Trung Hoa. Vận dụng kỹ thuật tạo khoảng trống để làm toát lên ý cảnh và nổi bật chủ thể trong tranh.
Khổng Tử nói: “Triêu văn đạo, tịch tử khả hĩ”, ý tứ rằng buổi sáng được nghe Đạo, tối chết cũng cam lòng. Vậy rốt cuộc “Đạo” mà Khổng Tử nghe được là gì?
Có rất nhiều người không hiểu rõ về nguồn gốc của câu nói “Có mắt mà không thấy Thái Sơn”. Thực ra, Thái Sơn ở đây không phải là tên của một ngọn núi, mà là tên của một người.
Trong Luận Ngữ, Khổng Tử nói rằng: "Bất hoạn nhân chi bất kỷ tri, hoạn bất tri nhân dã." Nghĩa là không lo người khác không hiểu mình, chỉ lo mình không hiểu người.