Trong xã hội hiện đại, “gia trưởng” là tính từ dùng để miêu tả tính cách, chỉ đàn ông độc đoán, cứng nhắc, kiêu ngạo; áp đặt ý chí của mình lên người khác. Nhưng “gia trưởng” có thực sự mang nghĩa xấu như vậy không?
Một ngày vợ chồng, trăm ngày ân nghĩa - câu chuyện cảm động với bao ...
Truyền thuyết kể rằng, thời Đông Hán (25–220 SCN) có một thần y Trung Quốc nổi tiếng tên là Phi Đồng. Ông nổi danh về sự thông thái, được nhiều người kính trọng vì tinh thông y thuật và lấy đức hạnh cứu người. Có điển tích về việc mẹ ông qua khỏi đại nạn nhờ Trời cảm động trước ...
'Ngẩng đầu lên là vách núi, cúi đầu xuống là con đường'; ung dung cúi đầu không phải là bỏ cuộc mà là nhìn đời bằng con mắt trí huệ.
Biểu hiện của người có khí pháchNội tâm tĩnh lặng mới có thể bất khả chiến bại
Thử thách leo núi để chọn người kế vị
Trong Thiền tông có một câu chuyện ...
Người xưa dạy “Trên đầu ba thước có Thần linh” nghĩa là Thần Phật luôn có mặt ở khắp mọi nơi. Người thế gian làm ra sự tình gì trái với thiên lý thì chỉ có thể qua mắt được người trần; tuyệt đối không che giấu được Thần Phật. Hơn nữa, việc làm xấu ấy tới một thời điểm ...
Cổ nhân nói rằng: “Quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo”, ý nói rằng người quân tử coi trọng của cải nhưng lấy của cải phải đúng đạo lý. Người hiện đại có thể cho rằng những lời này không còn hữu dụng nữa. Thực ra lời giảng của người xưa chính là muốn nói về đạo nghĩa và ...
Chúng ta thường nghe nhắc nhiều đến chữ Phật trong Phật Đà, Phật Thích Ca Mâu Ni, Phật Tổ, Đức Phật… Vậy chữ Phật ấy có hàm nghĩa là gì? Những người như thế nào thì được xưng là “Phật”?
Vào thời Ấn Độ cổ hơn 2500 năm trước đây, ở vương quốc Ca Tỳ La Vệ (Kapilavattsu), một vị Hoàng ...
Thần nhìn nhân tâm, vậy nhìn bằng cách nào? Tại sao xưa nay người quân tử đều rất thận trọng?
Cổ nhân xưa luôn tin rằng "Trên đầu ba thước có thần linh". Họ cũng cảm nhận sâu sắc thiên lý thiện ác hữu báo. Tuy nhiên, những người hiện đại vì mê muội trước sự giả dối của thuyết tiến ...
Cổ nhân có câu: “Thân cùng cùng nhất thời, tâm cùng cùng nhất sinh”, tức là thân nghèo thì nghèo trong một lúc một thời, nhưng tâm nghèo thì là nghèo cả một đời.
Đào Uyên Minh là thi nhân tài đức cuối thời Đông Tấn, được ví như “Ông tổ thi nhân ẩn dật”. Ông đã từ quan về quê vì không muốn “cúi đầu khom lưng trước kẻ tiểu nhân hương lý”.
Trong “Luận ngữ” có câu: “Quá do bất cập”, ý nói làm bất cứ việc gì quá mức hay không đủ mức thì đều không tốt, không thích hợp. Đây chính là đạo xử thế của người xưa. Trong đạo xử thế này, điểm nổi bật nhất chính là “Độ”. Có “Độ” thì mới có thể sống bình an và ...