Đời người vô thường nhưng thế nhân cứ cố bám chấp; tuổi trẻ, thời gian, giàu sang, phú quý rồi cũng trôi qua; sinh ly tử biệt là lẽ thường tình phải xảy đến; thuận theo tự nhiên, một lòng hướng thiện thì cuộc sống mới được an nhiên. Đức Phật vì thấy chúng sinh chìm trong bể khổ miên man nên đã giảng ra 4 sự việc không thể tồn tại lâu dài.

Đau khổ vì mất con, người cha dường như hóa điên

Khi Phật Thích Ca Mâu Ni ở tại tịnh xá Jetavanavihāra nằm ở phía Nam ngoại thành Shravasti, có một vị Bà La Môn có một cô con gái khoảng 14, 15 tuổi, hiền dịu, đoan trang, thông minh, có tài hùng biện; trong nước khó có người sánh kịp. Cô gái đột nhiên mắc bệnh nặng, không lâu sau thì qua đời. 

Cha mẹ cô bé rất yêu thương đứa con duy nhất này; thậm chí còn hơn cả mạng sống bản thân. Hễ có chuyện buồn phiền, chỉ cần nhìn thấy con thì mọi bực dọc lo lâu trong lòng sẽ lập tức tan biến. Đối diện với cái chết đột ngột của con, người cha đau xót tới mức không nói nên lời; ngày nào cũng khóc thương; rồi đột nhiên bị điên và đi lung tung khắp nơi. 

Một ngày nọ, ông đi tới tịnh xá Jetavanavihāra, khi nhìn thấy Đức Phật thì đột nhiên thần trí tỉnh táo; ông hướng tới Đức Phật hành lễ và nói một cách buồn bã: 

“Con không có con trai, chỉ có một đứa con gái; yêu thương nâng niu nó như ngọc trên tay. Nhờ có con bé, con quên đi mọi buồn phiền. Tuy nhiên, nó lại đột nhiên lâm bệnh nặng và bỏ con mà đi. Con kêu trời, trời không thấu; gọi đất đất không linh; đau khổ phiền muộn không thể chịu nổi. Cầu xin Thế Tôn giải khai nỗi ưu sầu của con”. 

Tiếng nói của ông nghẹn ngào, nước mắt lăn dài trên mặt; khiến những người xung quanh nghe thấy cũng không khỏi xúc động bùi ngùi rơi lệ theo. 

Đức Phật khai thị cho ông, nói rằng trên thế gian này có bốn việc không thể tồn tại dài lâu: 

4 việc nơi thế gian không thể tồn tại lâu dài

1. Mọi thứ đều là vô thường, vật gì tồn tại thì rồi cũng sẽ tiêu tan

Đời người là vô thường
Đời người là vô thường (ảnh Adobe Stock)

Bất cứ sự vật gì cũng không thể tồn tại vĩnh viễn bất biến và duy trì trạng thái hình dáng ban đầu. Nó luôn thay đổi trong mọi thời khắc, bản chất cũng dần dần thay đổi; cuối cùng biến mất.

Ví dụ thân thể chúng ta trong mọi thời khắc đều đang có sự trao đổi chất; trải qua sinh lão bệnh tử; cuối cùng biến mất khỏi thế gian này. Khắp nơi trong hệ ngân hà, trong địa cầu, vũ trụ trong mọi thời khắc đều đang trải qua quá trình thành trụ hoại diệt.

Con người hay bị đánh lừa bởi sự cố định tạm thời, không nhìn thấy được tính vô thường của sự vật, từ đó mà bám chấp, tự gây phiền não cho chính mình. 

2. Giàu sang phú quý rồi cũng mất đi

Dù một người giàu có đến đâu, cuối cùng tài vật cũng sẽ dần mất đi. Tục ngữ nói: “Giàu không quá ba đời”, trừ khi gia đình đó đời đời hành thiện, tích đức thì mới có thể bảo trì phú quý cho con cháu của mình. 

Tuy nhiên con người trong tâm đều có tư lợi, tham lam không ngừng; có ít lại muốn có nhiều, có nhiều rồi lại muốn có nhiều hơn; cho nên không chịu bố thí hành thiện, giúp người cứu nguy. Cuối cùng phú quý chẳng thể bền lâu.

3. Có hợp ắt có tan

Thế gian có cuộc gặp gỡ nào mà không phải chia ly; cha mẹ vợ chồng, bạn bè thân hữu, hợp rồi lại tan. Đặc biệt là thời đại khác nhau, con cái trưởng thành phải đi nơi khác làm ăn, bỏ lại cha mẹ già ở quê nhà. Mà cho dù có ở chung một chỗ thì làm sao tránh được sinh ly tử biệt.

4. Người dù khỏe mạnh nhưng rồi cũng phải qua đời

Một lòng hướng thiện thì cuộc sống mới được an nhiên
Một lòng hướng thiện thì cuộc sống mới được an nhiên (ảnh Adobe Stock)

Dù thân thể có trẻ khỏe ra sao, cường tráng thế nào, cuối cùng đều có một ngày hết mệnh lìa đời. Cho dù có sống thọ đến mấy thì cuối cùng vẫn phải đối diện với cái chết. Có câu: “Đời người xưa nay ai không chết?” Con người từ khi sinh ra đã được phán một cái án tử hình không định kỳ; nó có thể xảy đến với chúng ta vào bất cứ lúc nào.

Vì vậy, trong những năm tháng được sống, hãy kịp thời giải quyết những việc đại sự của bản thân; để khi sinh cũng an lành, khi tử cũng an nhiên; làm người cốt ở nhân tâm, nhân tâm hướng thiện ắt đời an lạc. 

Sau cùng, Phật Thích Ca Mâu Ni nói: “Điều gì cũng có tận cùng, cao rồi cũng rơi xuống thấp, hợp rồi sẽ có chia ly, có sống thì sẽ có chết”.

Vị Bà La Môn này sau khi nghe Phật Thích Ca Mâu Ni khai thị xong thì trong lòng lập tức được giải khai, thông suốt. Về sau ông đã xuất gia làm hòa thượng và cuối cùng chứng đắc quả vị La Hán.

Theo Secret China