Tình cảm vợ chồng là một quá trình thăng hoa
Tình cảm vợ chồng thủy chung là sợi dây gắn kết hôn nhân bền chặt. Nhân duyên vợ chồng vốn do trời định. Cần đối đãi nghiêm túc để có thể hòa hợp, bao dung lẫn nhau.
- Vì sao người xưa nói hôn nhân đời người là do Trời định?
- Duyên nợ vợ chồng theo luật nhân quả
- Mấy đời đi tu, duyên vợ chồng khó thoát
Nội dung chính
Quan niệm về hôn nhân của người xưa
Quan niệm đối với hôn nhân của người Trung Hoa xưa và xã hội hiện đại là không giống nhau. Quan niệm của người xưa dựa vào một bộ tâm pháp mang tính hệ thống nhân sinh quan về quan hệ thiên nhân hợp nhất; giữa vũ trụ và tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.
Trong quan niệm Thiên nhân hợp nhất. Nam nữ kén vợ chọn chồng theo ý cha mẹ. Đôi bạn trẻ được giảng dạy hôn nhân là thiên định. Hôn nhân là sự kiện trọng đại trong đời người. Vì thế cần đối đãi nghiêm túc, cần Trời đất và an bài và chứng giám.
Trong xã hội hiện đại thì các bạn trẻ thường có quan niệm hôn nhân là do tình cảm của đôi bên. Dù quan niệm như thế nào thì duyên phận vợ chồng vẫn là Nguyệt lão dùng dây tơ hồng buộc chặt hai người với nhau. Hay cũng nói nhân duyên là do trời định.
Duyên vợ chồng là do trời định
Học sĩ viện Thái Học thời Đường Văn Tông là Trịnh Hoàn Cổ đính ước với con gái của hình bộ thượng thư Lưu Côn. Hôn sự đã được sắp xếp xong xuôi. Tối nọ, khi anh ta cùng với đạo sĩ Khấu Chương tá túc ở huyện Chiêu Ứng đang ngủ đêm. Anh mộng thấy mình ngồi trên một chiếc xe băng qua ba cây cầu nhỏ đến một ngôi nhà nằm phía sau chùa. Anh nhìn thấy mình và một cô nương đang cử hành hôn lễ và người chủ hôn mang họ Phòng.
Sau khi tỉnh giấc đã kể tường tận tình tiết trong giấc mộng cho Khấu Chương nghe. Sau đó lấy giấy bút ra ghi chép lại sự việc này. Khấu Chương nói: “Vào lúc phải kết hôn mà ngẫu nhiên nằm mộng như thế này, không có gì lấy làm lạ”
Thời gian sau Lưu thị, bất ngờ vợ của Trịnh Hoàn Cổ qua đời. Mấy năm sau đó, Trịnh Hoàn Cổ kết hôn với cô nương họ Lý đến từ Đông Lạc. Hôn lễ giữa Trịnh Hoàn Cổ và Lý thị được cử hành tại khu vườn nhà phía sau ngôi chùa ở huyện Chiêu Ứng. Ngày hôm đó, Trịnh Hoàn Cổ đã băng qua ba cây cầu và chủ nhân ngôi nhà mang họ Hàn.
Lúc đó, Phòng Trực Ôn đảm nhiệm chức quan huyện Đông Lạc. Ông cũng là một người bạn cũ của gia đình nhà họ Lý. Nghi thức hôn lễ đều do Phòng Trực Ôn đứng ra chủ trì. Trịnh Hoàn Cổ lúc bấy giờ mới hiểu ra giấc mộng năm xưa là dự báo cho hôn sự ngày hôm nay. Anh ta kể sự việc này cho mọi người nghe, khách mời ai nấy đều không khỏi cảm thán.
Chuẩn bị tốt cho hôn nhân của người xưa
Chuẩn bị hôn nhân cho con gái
Thời xưa quan niệm, trẻ nhỏ khi giao tiếp đều bắt nguồn từ tự nhiên thanh mai trúc mã, vô tư hồn nhiên. Con gái tới khoảng 11 đến 12 tuổi, chỉ có thể ở trong khuê phòng, không tùy tiện ra ngoài. Bởi đây là giai đoạn tâm sinh lý thay đổi, bản năng sẽ xuất hiện sự tò mò. Hơn nữa có nhiều điều bí ẩn không dễ dàng nói với người khác phái.
Người xưa cho rằng đây là giai đoạn quan trọng nhất trong quá trình trưởng thành của nữ giới. Cha mẹ cần cẩn trọng, tỉ mỉ chi tiết hơn trong việc giáo dục, dạy bảo con cái. Đây là giai đoạn các bé gái bắt đầu được dạy thêu thùa, may vá, nấu ăn. Đồng thời học các kỹ năng cần có trong gia đình của người phụ nữ.
Thiếu nữ đến tuổi cần phải đọc các loại sách về nhân luân, lễ nghĩa cũng như học các kỹ năng về cầm, kỳ, thi, họa. Mục đích chủ yếu để dẫn dắt tâm lý giai đoạn này có thể đạt được trạng thái đúng đắn. Như vậy cô gái đó sẽ làm tốt việc chuẩn bị cho việc hôn nhân, đại sự gia đình mà sẽ phải đối mặt.
Chuẩn bị hôn nhân cho con trai
Khi trẻ nam sau khi bước vào tuổi vị thành niên, sẽ được cha mẹ bắt đầu dạy các lễ nghi giao tiếp giữa người với người. Mục đích để ước thúc kiểm soát cử chỉ lời nói hành động, không lỗ mãng tùy tiện. Đây là thời điểm cần giáo hóa dạy dỗ tâm pháp, đạo làm người.
Ngoài ra lấy các loại sách kinh điển như phẩm chất, giáo dưỡng của một bậc trượng phu, để bồi dưỡng dạy dỗ con trẻ. Người xưa cũng dạy cách giảm ham muốn dục vọng, đối nhân xử thế đúng đắn cần có. Như thế sẽ tạo cơ sở cho tình cảm vợ chồng bền chặt trong tương lai.
Tình cảm vợ chồng là sự hòa hợp tự nhiên
Học thuyết âm dương ngũ hành là phần cốt lõi trong quan niệm về vũ trụ Thiên nhân hợp nhất (Sự hòa hợp giữa tự nhiên và con người). Đây cũng là cơ sở của sinh lý học và y học.
Người xưa coi trọng việc hôn nhân. Quan niệm rằng hôn nhân trước hết là do Thiên định. Đồng thời cũng thông qua ngày tháng năm sinh để lựa chọn bạn đời. Tại sao lại như vậy? Vì trong đó có bao gồm tính khí, tính cách, ý thức tiềm tại….Và tuân theo âm dương cũng như thuộc tính của ngũ hành mà thuận theo tự nhiên.
Nếu ngày tháng năm sinh phù hợp, thì sinh mệnh của hai người có thể bao dung lẫn nhau. Đó là tiền đề cơ bản của gia đình và có được một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
Tình cảm vợ chồng là sự bền chặt không thay đổi
Bởi tình nghĩa vợ chồng vô cùng thiêng liêng. Cho nên sách “Nhạc phủ thi tập cổ từ tiêu trọng khanh thê” ghi rằng: “Hai người sau khi kết hôn, ngủ trên cùng một chiếc giường, gối trên cùng một chiếc gối. Như thế đến chết cũng không thay đổi tình cảm”.
Vào đời nhà Hán, Tô Vũ có câu thơ: “Kết phát vi phu thê, ân ái lưỡng bất nghi”. Tức là kết tóc làm vợ chồng, cả hai tin tưởng yêu thương nhau không nghi ngờ gì.
Hay trong tác phẩm “Thanh thanh hà bạn thảo” của tác giả Trần Mộng Lôi đời nhà Thanh cũng viết: “Kết phát dữ quân tri, tương yếu dĩ chung lão”. Ý nói, khi cùng chàng “kết tóc phu thê” cũng là lúc thiếp đã ước định cùng người vĩnh viết kết tâm, đồng lòng đến răng long đầu bạc.
Những câu thơ này đều là để nói lên tâm nguyện của người chồng, người vợ trong xã hội xưa. Đã kết tóc làm vợ chồng thì tình cảm vợ chồng vĩnh viễn yêu thương không đổi thay, không chia lìa.
Câu chuyện về tình cảm vợ chồng thủy chung
Giả Trực Ngôn bị lưu đày đến Lĩnh Nam
Trong lịch sử có rất nhiều câu chuyện về những người vợ một lòng sắt son, thủy chung đợi chồng. Tân Đường Thư, Liệt Nữ truyện có câu chuyện Đổng Thị: Vào thời Hoàng đế Đường Thái Tông có một vị quan viên tên là Giả Trực Ngôn. Anh cùng với cha mình vì phạm tội bị giáng chức và bị lưu đày đến Lĩnh Nam xa xôi. Vợ anh là Đổng Thị vô cùng thống khổ.
Nghĩ rằng mình bị lưu đày không biết bao giờ mới được hồi hương. Anh không đành lòng để vợ chờ đợi nên nói với vợ: “Ta lần này rời đi không biết sống chết thế nào, đường xá xa xôi hung hiểm, kiếp này chỉ e khó gặp lại nhau. Tuổi nàng còn trẻ, sau khi ta đi rồi, nàng nên tái giá để nương tựa tấm thân. Nàng đừng bận tâm đến ta nữa”
Đổng Thị thủy chung đợi chồng
Người vợ nghe chồng nói vậy thì khóc không đáp lại. Nàng chỉ lấy một sợi dây buộc tóc lại, rồi bao ngoài bằng miếng vải lụa trắng, nhờ chồng viết lên ba chữ: “Giả Trực Ngôn”. Sau đó nói với chồng: “Không phải tay chàng thì không cởi. Nếu như chàng không trở về, cho dù thiếp có chết cũng không cởi ra”.
Giả Trực Ngôn đi đày tới Lĩnh Nam suốt 22 năm. Tới thời Đường Túc Tông lên ngôi, bởi vì Hoàng đế đại xá thiên hạ nên được trở về kinh thành. Vừa trở về đến nhà, ông nhìn thấy mảnh vải có bút tích của mình viết năm xưa vẫn còn được bao lại ở trên đầu của vợ.
Trong lòng vô cùng cảm động. Vì thế, ông đã tự tay cởi bỏ mảnh vải ấy ra và lấy nước nóng gội đầu cho vợ. Lúc này, tóc trên đầu Đổng Thị đã giống như cỏ khô. Sau khi gội xong thì toàn bộ tóc trên đầu cũng rụng hết.
Sau này, Giả Trực Ngôn lại được Hoàng đế phong cho chức quan Đại phu gián nghị. Ông một lòng bênh vực lẽ phải, kiên trì bảo vệ chân lý, thanh liêm chính trực nên được quần thần tin phục. Tình cảm vợ chồng ông một đời hòa thuận, thủy chung.
Người đời sau cũng đem câu chuyện Đổng Thị bao tóc chờ chồng làm biểu tượng cho đức hy sinh của người phụ nữ, và tình nghĩa vợ chồng đáng khâm phục.
Theo Aboluowang