Có người cả đời gặp nhiều điều may mắn, như ý, có người cả đời lại vất vả gian nan; vậy điều gì tác động đến vận mệnh của một người?  

1. Mệnh

Người xưa cho rằng mệnh của một người là cố định, không thể thay đổi, là “tiên thiên chú định”. Nghĩa là khi một người xuất sinh thì đã được an bài mệnh sẵn rồi. Đây là nói về những điều lớn trong đời, như cha mẹ, hôn nhân, một số chuyện thành đạt tương đối trọng đại, cùng các mối quan hệ liên đới quan trọng.

Từ nghĩa hẹp mà giảng, người xưa có thể thông qua ngày giờ sinh, bát tự, v.v. để suy tính ra quỹ đạo vận hành, vinh nhục, phúc họa, bần phú, thọ yểu trong cuộc đời của một người. Một số sự việc được đoán định là chính xác từ khi còn rất trẻ.

Từ nghĩa rộng mà giảng, trong cuộc đời một người có những điều mà có làm gì cũng không thể thay đổi được. Đây là điều mà người ta thường gọi là số phận, là nhân quả, là luân hồi.

2. Vận

Vận cũng được gọi là vận thế, là điều có thể thay đổi được. Có thể lấy một ví dụ hình tượng như thế này: Nếu ví đời người là một con đường có sẵn điểm đầu, điểm cuối, thì một người đi xe loại gì, những điểm trung gian quan trọng ra sao, con đường gập ghềnh bằng phẳng như thế nào, đó là “mệnh”. Còn cụ thể, một người lái xe như thế nào để đi hết cuộc đời thì lại là “vận”.

Một số người nguyên vốn đã có xe tốt, đường tốt, nhưng lại để bản thân “nước chảy bèo trôi”, không lái tốt, nên kết quả là về đến đích đấy, nhưng xe hỏng, người bị thương. Trái lại, nhiều người vốn ban đầu chỉ có chiếc xe không tốt, đường đi lại đầy chông gai, gập ghềnh khúc khuỷu, nhưng bởi vì cả đời cần cù chịu khó, cẩn thận từng li từng tí, lái xe rất chuyên tâm, kết quả cuộc đời vẫn có thể bình an, thậm chí khi đến nơi thì còn khiến cho bản thân thăng hoa, kết được nhiều thiện duyên, “mệnh” của đời sau sẽ thật là tốt.

Cũng bởi thế mới có cách nói “bói mệnh, đoán mệnh”, nhưng lại nói “cải vận”.

3. Tích đức

Cổ nhân thường giảng: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo”. Bất luận là Nho gia, Phật gia hay Đạo gia thì đều đề xướng việc giúp người tích đức, hành thiện tích đức, nhẫn nhịn tích đức.

4. Đọc sách Thánh hiền

Đọc sách Thánh hiền là phương thức nhanh chóng và tốt nhất để học hỏi văn hóa mấy ngàn năm từ cổ chí kim, thu nạp được lượng tri thức rộng lớn và trở thành người có trí tuệ. Nhờ đọc sách chúng ta có thể thông hiểu lời răn dạy của các bậc hiền triết xưa, rút ra những bài học, hấp thụ tinh hoa, hình thành những quan niệm đúng đắn cho bản thân.

8 yếu tố tác động đến vận mệnh của một người
(ảnh: Pinterest)

Đọc sách Thánh hiền giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn, không còn bị giới hạn bởi một góc nhỏ bé của cuộc sống. Cùng với việc không ngừng đọc sách, người ta sẽ hun đúc nên một tấm lòng rộng mở, lý tưởng và tín niệm cao xa hơn. Cho nên từ xưa đến nay, đọc sách Thánh hiền luôn là phương pháp quan trọng giúp thay đổi vận mệnh của một người.

5. Kính Thần

Kính Thần nghĩa là luôn có tâm kính sợ Thần linh. Nhìn lại quá trình phát triển của văn minh nhân loại, chúng ta có thể tìm thấy rất nhiều truyền thuyết về Thần, như Thiên Chúa phân chia hỗn độn, Bàn Cổ khai thiên lập địa, Nữ Oa vê đất nặn ra người, Thần rồng Lạc Long Quân và tiên nữ Âu Cơ sinh ra bọc trăm trứng là thủy tổ của người Bách Việt. Trong tôn giáo cũng có những người giác ngộ đắc Đạo thành Tiên, La Hán tu xuất khỏi Tam giới, Bồ Tát đại từ đại bi, Phật Đà phổ độ chúng sinh, Chúa Giê-su chịu tội thay người… sự giải thoát khỏi luân hồi thông qua tu luyện, thay đổi toàn bộ vận mệnh và sinh mệnh của người, cũng là do Thần bảo hộ và dẫn dắt.

Cho đến ngày nay trong phần thâm sâu nhất của mỗi người vẫn lưu giữ những ký ức về “Thần”, về “Trời”. Vì thế mà cho dù là người cố chấp, ngoài miệng luôn nói không tin Thần Phật nhưng ở vào bước đường cùng thì đều phát ra từ nội tâm của mình một tiếng than: “Trời ơi!”. Cho dù là người kiêu căng ngạo mạn, tự cho rằng bản thân mình “không sợ Trời, không sợ Đất” nhưng ở vào lúc không thể đảo ngược được tình cảnh nữa thì cũng đành phải chấp nhận “số Trời”. Lâu dần những điều này trở thành câu cửa miệng, có phần bất kính với Trời Đất, cũng bởi con người hiện đại xa rời Đạo, xa rời Thần mà ra.

6. Kết giao với quý nhân

Người xưa có câu: “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. Trong cuộc sống, rất ít người đạt được tới cảnh giới “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Nếu xung quanh một người đều là những người đạo đức cao thượng, thì đạo đức của người ấy cũng sẽ trở nên cao thượng. Trái lại, nếu một người luôn kết giao với những người có đạo đức thấp kém, thì dần dà phẩm hạnh đạo đức của người này cũng sẽ xấu đi. Bởi vì không mang tâm hướng thượng nên dễ làm ra những việc xấu, sẽ ảnh hưởng tới vận khí của bản thân mình.

7. Dưỡng sinh

Dưỡng sinh là giữ thân tâm đều khỏe mạnh. Thời xưa, dưỡng sinh không chỉ đơn giản là sự vận động thân thể giống như ngày nay người ta thường nói. Dưỡng sinh là bao gồm cả dưỡng tâm và dưỡng thân. Khi Hoàng Đế tới tìm Quảng Thành Tử cầu đạo, điều đầu tiên ông ngộ ra được là đạo dưỡng sinh bắt đầu bằng việc phóng hạ những dục vọng tư tâm. Đây kỳ thực chính là bước đầu của tu luyện. Tu luyện có thể cải biến nhân sinh, có thể cải biến vận mệnh, có thể thăng hoa sinh mệnh.

8. Trạch nghiệp và trạch ngẫu

Trạch nghiệp tức là chọn nghề nghiệp công việc, trạch ngẫu là việc chọn bạn đời, kết hôn lập gia đình. Để có một sự nghiệp thành công cũng cần phải lập chí, phải kiên định không ngừng làm việc mới mong có thành công. Còn để chọn được người bạn đời thì quý nhất là vợ chồng hòa thuận, hai người đồng lòng. Đằng sau một người đàn ông thành công luôn có một người phụ nữ thầm lặng, đằng sau một người phụ nữ hạnh phúc đều có một người đàn ông đáng tin.

Có thể thấy, trong những nhân tố kể trên, chỉ có “Mệnh” là nhân tố tiên thiên. 7 điều còn lại đều có thể thông qua sự cố gắng của bản thân mà phần nào cải thiện vận. Tuy nhiên cải thiện ít hay nhiều thì cần xem sự tu thân tích đức, không thể nào cưỡng cầu mà được.