8 câu chuyện nhỏ giúp cha mẹ dạy con đúng cách
Cha mẹ chính là người ảnh hưởng đến con trẻ nhiều nhất; những chỉ bảo dù là nhỏ nhặt cũng sẽ được trẻ lấy làm khuôn mẫu để học hỏi. Xin chia sẻ những câu chuyện dạy con thú vị mà rất hữu ích cho các bậc cha mẹ.
- Dạy con cái không nghe lời: Hạ sách nhất là đánh, vậy thượng sách là gì?
- Dạy con tín Thần, người mẹ hạnh phúc khi chứng kiến con thay đổi
Trẻ thường dễ tiếp thu nhất là những bài học trong tình huống thực tế. Cha mẹ có thể thông qua cách xử lý tình huống để lồng ghép bài học cho con; chỉ cho con những điều đúng đắn. Dưới đây là 8 câu chuyện nhỏ thú vị, sẽ phần nào giúp ích cho bạn trong quá trình dạy dỗ con trẻ:
Nội dung chính
1. Dạy con có tính trách nhiệm
Con trai 2 tuổi đụng đầu phải góc bàn và khóc òa lên. Tôi liền đi đến cái bàn và hỏi:
“Cái bàn à, là ai đụng bàn đau thế? Sao khóc lóc thương tâm thế kia?”
Con trai ngừng khóc, nước mắt lưng tròng nhìn tôi. Tôi sờ sờ cái bàn, hỏi con trai rằng:
“Là ai vậy? Là ai đã đụng chiếc bàn?”
“Con, ba ơi, là con đụng!”
“Ồ, là con đụng à, vậy con không mau nghiêng mình với cái bàn, nói tiếng xin lỗi đi!”
Con trai nuốt nước mắt, cúi mình nói: “Xin lỗi”.
Từ đó, con trai đã học được tính trách nhiệm và đảm đương!
2. Dạy con tính cẩn thận
Con trai 5 tuổi. Chập tối dẫn con đi bộ đi ngang qua cây cầu nhỏ; dưới cầu nước trong thấy được cả đáy; nước chảy cuồn cuộn.
Con trai ngẩng đầu nhìn tôi: “Ba ơi, con sông đẹp quá; con muốn nhảy xuống bơi”. Tôi có phần sửng sốt.
“Được thôi, ba sẽ cùng con nhảy xuống. Nhưng chúng ta hãy về nhà trước đã; thay quần áo một chút”.
Về nhà, con trai thay quần áo xong, nhìn thấy tôi đặt một chậu nước trước mặt thì ngơ ngác không hiểu. Tôi nói:
“Con trai, xuống nước bơi cần phải vùi đầu vào trong nước, điều này con không hiểu sao?”. Con trai gật đầu.
“Vậy thì bây giờ chúng ta hãy tập luyện một chút; xem thử con có thể vùi đầu được bao lâu”. Tôi nhìn đồng hồ và hô: “Bắt đầu!” Con trai vùi mặt vào trong nước, hào khí ngất trời. Chỉ được 10 giây:
“Úi trời, ba ơi, sặc nước rồi, khó chịu thật”.
“Vậy sao? Một chút nhảy xuống sông, có thể sẽ làm khó chịu hơn nhiều đấy”.
“Ba ơi, chúng ta có thể không đi nhảy xuống nước nữa được không?”
“Được thôi, không đi thì không đi”.
Từ đó, con trai đã học được tính cẩn thận và không lỗ mãng; điều gì cũng suy nghĩ cho kỹ rồi mới làm.
3. Dạy con đúng cách về ‘những gì nên làm và chưa nên làm’
Con trai 6 tuổi, ham ăn. Một buổi tối nọ, tan học đi ngang qua cửa hàng McDonald’s thì dừng bước:
“Ba ơi, McDonald’s kìa!” (Thèm chảy cả nước miếng).
“Ừm, McDonald’s, con muốn ăn không?”
“Dạ muốn ăn!”
“Con trai, một người muốn ăn là ăn ngay gọi là “cẩu hùng” (gấu chó); thèm ăn mà có thể không ăn thì gọi là anh hùng”.
Rồi nói tiếp: “Con trai, con muốn làm anh hùng hay cẩu hùng đây?”
“Ba, con đương nhiên muốn làm anh hùng”.
“Tốt, vậy anh hùng khi muốn ăn McDonald’s sẽ thế nào?”
“Có thể không ăn!” (Rất kiên định).
“Quá xuất sắc! Anh hùng, về nhà thôi!”
Con trai chảy nước miếng, theo tôi về nhà. Từ đó về sau, con trai đã học được những gì nên làm và những gì chưa nên làm; chống lại được cám dỗ.
4. Rèn cho con tính tự lập
Con trai vung dây của một chiếc cần câu đồ chơi xuống hồ và rất bất ngờ khi cá cắn câu. Con liên tục nhờ tôi kéo giúp chiếc cần lên. Tôi không giúp mà chỉ động viên: “Cuộn lên nào! Cuộn lên nào con trai!”
Tôi hướng dẫn thêm: “Lùi lại con! Lùi lại, lùi lại nào!”, rồi lại bảo con cuộn lên và không quên khen ngợi: “Giỏi lắm con trai!”. Và cuối cùng thì con cũng kéo được cá lên bờ.
Con vui sướng vì lần đầu tiên tự mình câu được một con cá: “Ba ơi, con tự câu được này, ba ơi!”
Từ đó, con đều cố gắng tự làm những việc mình có thể trước khi nhờ vả ba mẹ.
5. Dạy con đúng cách: Bỏ thói trút giận lên người khác
Con trai 3 tuổi. Vô cớ khóc lớn, tôi hỏi:
“Sao vậy, chỗ nào không ổn hả con?”
“Dạ không có”.
“Vậy sao con lại khóc?”
“Con chỉ muốn khóc thôi!” (Rõ ràng làm nũng).
“Được thôi, con muốn khóc thì ba không có ý kiến; nhưng con khóc ở đây không thích hợp lắm; sẽ làm phiền mọi người nói chuyện. Ba tìm một chỗ cho con, con một mình khóc cho đã; khóc đủ rồi mới gọi mọi người”.
Nói xong, đưa con vào phòng rửa tay rồi nói: “Con khóc xong rồi hãy gõ cửa nhé”.
2 phút sau, con trai đạp cửa: “Ba ơi, ba ơi, con đã khóc đủ rồi!”.
“Tốt, khóc xong rồi à? Khóc xong rồi thì đi ra thôi”.
Từ đó, con trai không còn học thói thao túng và trút giận lên người khác nữa.
6. ‘Là người mạnh hay là người yếu, là đại nhân hay là tiểu nhân?’
Con trai 9 tuổi, năm lớp 4, môn toán không đạt nên sầu não không vui.
“Sao thế? Thi không đạt còn làm mặt nặng mày nhẹ với ba mẹ sao?”
“Bởi vì cô giáo dạy toán rất đáng ghét, học lớp của cô ấy không thích nghe”.
“Ồ, đáng ghét như thế nào?”, tôi cảm thấy rất hứng thú.
Con trai nói rất nhiều nhưng cuối cùng là: “Nói tóm lại là cô ấy cũng không thích con”.
“Ồ, người khác thích con thì con thích họ; người khác không thích con thì con ghét lại họ. Điều này cho thấy con là người chủ động hay bị động đây?”
“Là người bị động ạ!”. Con trai trả lời.
“Là người mạnh hay người yếu, là đại nhân hay là tiểu nhân?”. Tôi tiếp tục hỏi.
“Là kẻ yếu, là tiểu nhân”. Con trai sợ hãi nói.
“Vậy con muốn làm tiểu nhân hay đại nhân?”
“Làm đại nhân. Ba ơi, con đã hiểu rồi: bất luận là cô giáo có thích con hay không, con đều có thể thích cô ấy, kính trọng cô ấy; là người chủ động làm một kẻ mạnh”.
Hôm sau, con vui vẻ đến trường. Từ đó môn toán đạt kết quả tốt. Và đã biết được thế nào là đại nhân, thế nào là tiểu nhân.
7. Dạy con đúng cách khi được hỏi: ‘Ba ơi, đi học có ích gì không vậy?’
Con trai 13 tuổi. Học kỳ thứ nhất, thành tích bình thường. Một ngày kia, nó bỗng hỏi:
“Ba ơi, đi học có ích gì không vậy? Thành tích thi cử có tác dụng gì không vậy?”
“Tại sao con lại hỏi như vậy?”, tôi ngẩn ra.
“Mấy ngày trước có rất nhiều cô chú đến nhà, ba luôn nói với họ giáo dục bây giờ thật là tệ mà”. Con trai nhanh nhảu đáp.
À, thì ra con trai đã nghe được chuyện đàm luận trên trời dưới đất của tôi với bạn.
“Không sai, thật ra học hành hay thi cử không có tác dụng gì nhiều lắm”.
“Thế thì tại sao con lại phải đi học những thứ vô dụng này?”
“Đó là vì con còn nhỏ, trước hết phải làm một số thứ vô dụng trước đã, để thử bản lĩnh của con. Nếu như con ngay cả những thứ vô dụng cũng làm không tốt; như vậy sau khi lớn lên, những thứ hữu dụng chắc chắn không làm được. Vì vậy, việc đi học con cũng cần phải làm cho tốt”.
“Ồ, ba ơi, con sẽ có bản lĩnh để học cho thật tốt!”
Từ đó, con trai luôn đạt được những thành tích tốt.
8. Dạy con biết quan tâm
Con trai 11 tuổi. Tôi cùng vợ phải đi xa nhà một thời gian dài; mỗi ngày tôi đều gọi điện về cho mẹ. Một ngày, con trai tôi bắt máy:
“Ba ơi, chào ba!”, con trai tôi rất lấy làm vui mừng.
“Ừ, chào con! Bà nội đâu rồi? Gọi bà nghe điện thoại đi con”.
“Ba ơi, sao mỗi ngày ba chỉ gọi về gặp bà nội thôi vậy?”
“Điều này có gì lạ đâu, vì đó là mẹ của ba kia mà”.
“Vậy còn con? Con cũng rất nhớ ba mẹ mà!”
“Vậy con hãy gọi điện thoại cho mẹ con đi!”
“Vâng!”.
Và sau đó, cứ 6h mỗi ngày, vợ tôi đều nhận được lời hỏi thăm của con. Từ đó, con trai tôi học được cách quan tâm người khác.
Có bậc cha mẹ cứ tìm cách để trốn tránh câu hỏi của con; nhưng đổi lại là sẽ bị hỏi liên tục, đến lúc cha mẹ nổi cáu lên thì lại mắng con. Hãy dạy con đúng cách! Thay vì quát nạt và hù dọa thì hãy chia sẻ và cảm thông; tìm cách khéo léo để giáo dục con nên người.